Editor: Qing Yun
Tiểu Quyên đi ra khỏi phòng, sắc mặt cô ta không được tốt, khóe mắt xinh đẹp có một vết thâm nên không thể không thả tóc xuống để che đi. Cô ta bưng một chậu nguyên liệu nấu ăn, chậm rãi đi đến phòng bếp với dáng đi không quá tự nhiên.
Ông Trịnh là một người đàn ông không coi người phụ nữ của mình là người, ở trong mắt ông ta, phụ nữ ăn của ông ta, dùng đồ của ông ta đều cùng cấp với vật phẩm tư nhân, là công cụ ông ta có thể tùy ý giải tỏa.
Trong lòng Tiểu Quyên thầm mắng lão già vừa già vừa xấu đã tra tấn mình một đêm, nhưng khi những cô gái đi ngang nhìn rổ rau phong phú trong tay cô ta với ánh mắt ngưỡng mộ là Tiểu Quyên lại có thể ngẩng đầu ưỡn lưng.
Chính mình có điều kiện để đàn ông nuôi, không cần liều chết lăn lộn vì ba bữa cơm trong ngày như những người này, điều ấy làm trong lòng cô ta sinh ra khoái cảm thắng lợi, dần dần quên mất nỗi khuất nhục không ai biết của đêm qua.
Không phải ai cũng có thể ăn được rau dưa và gạo trắng vào mùa Đông, không cần nói khu lều trại bình dân, dù là khu nhà ngang của thánh đồ mà cô ta đang sống thì đây cũng là một chuyện làm người hâm mộ.
Cô ta đi vào căn bếp công cộng khói lửa mịt mù, đặt mạnh chậu rau xuống bếp với tâm lý khoe khoang. Hai cô gái bên cạnh lại không nói mấy câu khen tặng như là “A Quyên số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buong-nhan-vat-phan-dien-kia-ra-de-cho-toi-toi/3700946/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.