Giờ tự học buổi tối vừa kết thúc, Cố Lự liền trở về phòng ngủ. Rửa mặt xong anh vội cầm lấy điện thoại di động đứng ở ban công hóng gió, thỉnh thoảng nhìn điện thoại, chờ thời gian gần đúng liền gửi tin nhắn cho Mộc Đóa. Anh đã hiểu rõ chú đà điểu kia rồi, nếu không cùng cô nói chuyện phiếm trước, chờ một lúc nữa cô nhất định sẽ lại gửi đoạn dịch truyện rồi chúc ngủ ngon.
Buổi tối anh biểu lộ tâm ý, rất sợ Mộc Đóa không nghĩ ra, từ đà điểu sẽ tiến hóa thành con rùa mất.
Nhưng bây giờ nhìn tin nhắn trên màn hình, “Tiểu Đóa: Cậu cũng đã nói, bữa sáng mình đưa không giống.”
Cố Lự cân nhắc vài lần, đọc từng chữ từng chữ. Lúc thì cười lúc thì im lặng, cuối cùng nghiêm túc trả lời một câu, “Cậu là người mình thích.”
Chỉ chốc lát sau, Cố Lự nhận được một tin nhắn mới, “Tiểu Đóa: Sữa đậu nành và bánh quẩy phải không? Ngủ ngon.”
Cố Lự bỗng yên tâm, mỉm cười dịu dàng, đầu ngón tay nhấn phím, cuối cùng ấn xuống phím gửi, “Ngủ ngon, Tiểu Đóa.”
Mộc Đóa lầu bầu thả điện thoại di động xuống, cô cũng không phải là chó con mèo con gì, tại sao cứ gọi cô là Tiểu Đóa. Mặc dù oán giận như vậy, ý cười bên môi lại chậm chạp không tan.
Hai người nói chúc ngủ ngon nhưng đến sáng sớm cũng không ngủ.
Mộc Đóa cẩn thận trở mình, trong bóng tối mở hai mắt thật to, không cảm thấy mệt mỏi. Được người khác tỏ tình có phải hay không đều như thế này? Mộc Đóa lấy điện thoại di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-tinh-yeu/1844796/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.