(1) Đà điểu khi gặp sợ hãi sẽ chôn đầu xuống cát. Ở đây ý chỉ những người không nhìn nhận sự thật bằng cách giả vờ không nhìn thấy.
Đàn ông nói chuyện thời sự chính trị, phụ nữ tập trung ở phòng bếp nấu ăn, Mộc Đóa và Chu Trùng Tiêu thì ở phòng khách xem phim hoạt hình với hai đứa nhỏ.
Đang xem ti vi, Chu Trùng Tiêu đưa di động cho Mộc Đóa, “Điện thoại của em.”
“Hả?” Tìm cô tại sao lại gọi cho Chu Trùng Tiêu, Mộc Đóa khó hiểu nhận điện thoại, nhìn trên màn hình rõ ràng hai chữ “Cố Lự” to đùng. Mộc Đóa chột dạ liếc mắt nhìn Chu Trùng Tiêu, anh đang bận đùa giỡn với hai em trai, không có thời gian để ý đến cô.
Mộc Đóa đi tới ban công, đóng cửa lại, trong điện thoại di động thấp thoáng truyền đến tiếng kêu. Mộc Đóa nhẹ nhàng trả lời, “A lô…”
“Mộc Đóa…” Âm thanh trong trẻo truyền qua điện thoại hơi khàn và nhỏ so với ngày thường, nhưng Mộc Đóa nghe được trong giọng nói rõ ràng thở dài một hơi.
“Ừm.” Mộc Đóa trong lúc nhất thời không biết nên nói gì với anh.
Cố Lự yên tâm, ôn hòa nói, “Về đến nhà là tốt rồi. Đi ăn cơm đi, buổi trưa cũng không ăn được bao nhiêu.”
“Ừ.” Mộc Đóa chần chờ, nghe trong điện thoại truyền đến tiếng hít thở nhè nhẹ, bàn tay nhỏ bé cầm chặt điện thoại, “Cậu cũng về nhà đi, ở một mình đừng nhịn đói.”
“Ừ, buổi tối đừng quên chuyện kể trước khi ngủ.” Cố Lự cười dịu dàng, được cô nhóc kia quan tâm hiển nhiên anh rất vui vẻ.
“Vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-tinh-yeu/110952/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.