"Dạo này cậu có cảm thấy hai người đó đang giận nhau không?"
"Cảm thấy gì nữa,đến mắt còn không chạm kia mà"-Minh Khôi chóng cằm,cùng Hà Hân thấp giọng sôi nổi nói chuyện với cô nàng.Cậu hướng mắt đến bàn học trống của Minh Tuệ,lại quay sang nhìn thiếu niên kia chẳng mảy may đoái hoài,chỉ ngồi thẳng lưng giải đề
Hà Hân cũng nhìn theo cậu,khinh bỉ xùy một tiếng:"Nếu tớ mà là Tuệ á,tớ chia tay với cậu ta từ lâu rồi.Nhìn mà xem,bạn gái thì ngồi buồn hiu như vậy,bản thân không lại an ủi người ta thì thôi còn ở đây ra vẻ chăm chỉ học hành"
"Cậu có phải Minh Tuệ đâu mà biết"-Nguyễn Minh Khôi trông mà phát chán,nhưng thực ra thâm tâm đã có nửa phần là đồng tình với cô nàng
Đổi lại là cậu,cho dù tình cảm có sâu nặng tới đây,nếu mà người cậu yêu làm thế với cậu,nhất định sẽ không cho anh ta một cơ hội nào nữa
Nhưng mà Trương Minh Tuệ thì khác,cô theo đuổi Thiện lâu như vậy,ai nhìn cũng biết,chỉ có cậu ta nhắm mắt giả mù thôi
Nghĩ rồi,cậu vô thức nói ra luôn:"Thiện tệ thật đấy!"
Hà Hân liếc thiếu niên "học sinh ba tốt" kia,bĩu môi hừ một tiếng:"Càng nhìn càng đáng ghét,không biết vì sao lại lọt vào mắt xanh bạn tốt của tớ"
Còn phải thắc mắc nữa sao?
Ở trường cấp ba này,Trương Minh Thiện giống như một đoá hoa ưu đàm,hiếm có khó tìm,ngàn năm có một
Cậu ấy nổi tiếng không chỉ vì học Trần Đại Nghĩa,là trạng nguyên đứng đầu khối,mà còn vì cậu ấy lớn lên là một thiếu niên trắng trẻo đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3421297/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.