"Thời gian đếm ngược còn chưa đến 150 ngày nữa là thi tốt nghiệp rồi,vậy mà câu 45 các em vẫn chưa giải được à?"
Ở trên bục giảng,thầy Sơn đang cực lực giảng bài,vừa giảng vừa mắng,vậy mà dưới lớp cứ luôn xì xào,có người thầm bảo
"Câu 45 là câu phân loại mà,bọn mình làm được thì ai cũng đỗ Bách Khoa Kinh Tế hết quá"
"Thật ấy,thầy ức hiếp người quá đáng"
Trương Minh Tuệ nghe lỏm bạn học kế bên nói cũng gật gù đồng ý
Suy cho cùng là cô dở toán,ai nói gì cô cũng giơ tay đồng tình hết
Thấy cô như vậy,Trương Minh Thiện ngồi bên cạnh vừa giải đề cũng không ngẩng đầu lên,chỉ thích ngoáy vào vết thương của người khác
"Lâm Võ Hoài Sơn nói không sai,câu 45 đề này không khó"
"Đó là do cậu học giỏi đấy"
"Lỗi tôi"-Thiếu niên nhướng mày đầu hàng,vậy mà giọng điệu vô cùng phách lối
"Cậu không thể khiêm tốn được hả?"
Cứ tự đắc như vậy,đi thi không được 10 điểm thì chua lắm
Lần này cậu mới ngẩng đầu lên nhìn cô,Trương Minh Tuệ vô tình phát hiện tờ giấy kia đã viết chi chít chữ,là những lời giải và phép tính mà cô lần đầu thấy
"Là do cậu đề cao tôi mà"
Được,cậu giỏi!
Lời ở cửa miệng,đột nhiên nuốt ngược vào trong.Trương Minh Tuệ chỉ gượng cười một tiếng,tiếp tục cúi đầu giải bài tập của mình
Nhưng cô vẫn có chút hiếu kì,đem bút chì chỉ vào lời giải của cậu
"Công thức này cậu học ở đâu vậy,chưa thấy thầy giải bao giờ"
"Là công thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415573/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.