"Bé Yêu,ở đây này"
Giọng của Hà Hân giống như sương sớm mỗi sáng mai,trong trẻo sảng khoái,khiến cho ai nghe cũng cảm thấy vui theo
Trong số đó, Trương Minh Tuệ cũng không là ngoại lệ, kể từ hồi lớp 10,cô đã rất thích được nghe cô nàng kể chuyện,vừa thu hút vừa hay ho,như thể đóng kịch truyền thanh
Mấy người họ ồn ào đến khi chủ quan đến hỏi
Bước đầu tiên là gọi món
Phúc Thịnh:"Hai nồi lẩu một cay một không,hai phần sủi cảo,một phần rau thơm"
Chưa dứt lời, Minh Khôi đã đẩy cánh tay cậu:
"Không phải lên kế hoạch ăn uống dinh dưỡng sao?Hết tết là thi đấu rồi!"
"Kệ đi,dù gì bây giờ cũng đã thi đâu,tranh thủ không có thầy thể chất quản,tao phải ăn cho đã!"-Thiếu niên cao to nói xong,không sợ mất mặt vẫn tiếp tục quyết định với chủ quán
Hà Hân nhìn cậu ta,chỉ bậm môi cười
"Thật mất hình tượng quá đi!"-Giọng cô dần nhỏ lại,vế sau bị cô nuốt vào bụng
Thật lãng phí tài nguyên quốc gia
Cả bọn nghe xong bật cười, cô hiểu ý cũng khoái chí cười theo,bàn ăn liền ngập tiếng giễu cợt
Là Phúc Thịnh mà,quân tử không sợ mất mặt,chỉ có ngượng chín mặt thôi.Nhưng lạ thật lần này không thấy cậu phản kháng,chỉ gọi bà chủ quán lại,đổi thực đơn
"Tôi sửa đổi một chút,chuyển thành 2 nồi lẩu cay đi!"
"Này,cậu làm vậy là lấy việc công giải quyết việc tư!"-Cô nàng đập bàn,biết rõ mình không thể ăn cay,thế mà còn cố tình gọi như vậy
Không phải chứ?Nói có một câu liền ghi hận
"Nhỏ mọn!"-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoi-chieu-hom-ay/3415557/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.