“ Một khi người con bé yêu xuất hiện , trong lòng Ngữ Tâm , cậu không là gì cả .“
Lăng Vĩ Luân sững sờ , anh không thể tin được rõ ràng Cố Ngữ Tâm từng yêu anh đến như vậy !
Vậy mà bao nhiêu lâu nay cô chỉ xem anh là thế thân của người khác hay sao .
“ Không thể như vậy được . Cố Gia Hữu , anh gạt tôi đúng không ? “
“ Lăng Vĩ Luân , không tin cậu thử chờ xem đi .“
Một lát sau …
Các bác sĩ trong phòng đều ra hết , vẻ mặt ai nấy đều nghiêm trọng và lắc đầu :
“ Xin lỗi , chúng tôi đã cố gắng hết hết sức . Mẹ và đứa trẻ trong bụng đều giữ không được “
Cố Gia Hữu và Lăng Vĩ Luân không thể tin được sự thật này rằng Cố Ngữ Tâm đã không còn .
Cố Gia Hữu không chịu đả kịch nên anh đã đứng ra một khóc , dùng hết sự tức giận nắm đấm tay mạnh vào tường , khoé mắt anh muốn rơi nước mắt ra .
Anh hối hận rồi , hối hận vì không bảo vệ Cố Ngữ Tâm thật tốt .
“ Bác sĩ nói đứa bé không giữ được là sao ? “ Lăng Vĩ Luân ngạc nhiên hỏi
“ Bệnh nhân đã có thai được 3 tháng rồi .“
Đột nhiên , Lăng Vĩ Luân cười to nên , nhưng nước mắt anh lại rơi ra . Cố Ngữ Tâm đa có thai được 3 tháng rồi , đứa bé trong bụng là con của anh , đứa bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ve-phia-khong-anh/2809572/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.