Sao khi gọi điện về cho gia đình hay Lý Thế Bảo vào phòng để xem bác sĩ khám thế nào rồi, lúc này gặp anh bước vào bác sĩ nói:
- Thưa Lý thiếu gia, thiếu phu nhân đã khỏe hẳn rồi, nhưng vì nằm trên giường bệnh quá lâu thế nên thiếu phu nhân chưa thể đi đứng bình thường như trước được, cần phải tập vật lý trị liệu khoảng 1 tháng hoặc 2 tháng, đến lúc đó thiếu phu nhân khỏe hẳn rồi có thể xuất viện ạ.
Bởi vì trước đây khi cấp cứu Lý Thế Bảo nhận là chồng của tôi, thêm vào đó xuốt 6 tháng nay ngày nào tối anh ấy cũng đến đây ngủ và những lúc thay đồ cho tôi toàn bộ do anh làm hết.
Nên bác sĩ nghĩ rằng tôi là thiếu phu nhân của Lý gia là lẽ đương nhiên, chỉ có tôi là bắt ngờ vì cách xưng hô này. Lý Thế Bảo vui vẻ trả lời bác sĩ:
- Cám ơn bác sĩ rất nhiều ạ.
Sao khi bác sĩ rời đi Lý Thế Bảo đến ngồi bên cạnh tôi, tay vuốt tóc tôi hỏi:
- Em thấy trong người thế nào rồi? Có đau hay mệt mỏi ở đâu không?
Tôi lắc đầu vì mới tỉnh dậy nên tôi chỉ lắc đầu hoặc gật đầu, cổ họng khô khóc nên giọng nói vẫn còn nhỏ xíu phải đưa tay đến gần mới nghe được, tôi mở miệng hỏi mà rất đau:
- Vì sao họ lại gọi tôi là thiếu phu nhân?
Lý Thế Bảo cuối thấp xuống để tay ở bên miệng tôi mới nghe được tôi nói gì? Khi nghe thấy câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414212/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.