Lý Thế Bảo mỉm cười như đang nhớ lại khoảng khắc gặp Khả Hân rồi bắt đầu kể cho cả nhà nghe:
- Thật ra con cũng không biết con bắt đầu yêu cô ấy khi nào nữa, con nhớ lần đó con xuống một siêu thị chi nhánh của cty để giám sát, vì siêu thị đó cứ bị thua lỗ nên con đi xem để tìm hướng khắc phục, trong lúc đang đi xung quanh thì có một cô gái va vào con.
Nhắc đến đây Lý Thế Bảo lại rất nhớ ánh mắt to trong trẻo lúc đó tiếp tục nói:
- Một cô gái với đôi mắt đen to tròn, khuôn mặt khả ái, sóng mũi cao và đôi môi hồng xinh xắn nhưng có vẻ nhút nhát sợ hãy xin lỗi con, lần thứ hai gặp là ngày kỷ niệm ngày thành lập cty con bị trúng thuốc cô ấy đã giúp con, là lần đầu của cô ấy nhưng cô ấy không những không bắt con chịu trách nhiệm mà còn trốn con.
Mẹ Lý mỉm cười hài lòng nói:
- Mẹ biết con bé là người hiền lành mà.
Lý Thế Bảo cười nụ cười dịu dàng khi nhớ về cô gái của mình, hôm nay là ngày anh cười nhiều nhất từ khi cô gặp chuyện, anh gật đầu với mẹ rồi tiếp tục nói:
- Dạ cô ấy thật sự rất hiền rất đáng yêu, cô ấy trốn con đủ kiểu ai dè lại được Tuệ Nhi cứu đem về nhà mình, thế là con bắt cô ấy làm người hầu riêng của con mục đích là muốn giữ cô ấy bên cạnh, nhưng cô ấy luôn e dè sợ không xứng với con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414211/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.