Tôi ngại ngùng định quay đi thì Lý Thế Bảo kéo tôi lại ngồi xuống bên cạnh. Tôi vừa ngồi xuống ghế vững thì anh ta cũng lên tiếng nói với người đàn ông kia:
- Ông về đi giữa chúng ta không có gì để nói hay bàn gì nữa hết.
Tôi thấy người đàn ông đó sợ hãy sao khi Lý Thế Bảo vừa nói xong ông ta lại quay qua nói với tôi:
- Thiếu phu nhân xin người hãy giúp tôi, là tôi không biết dạy con để nói đắt tội với cô tôi mong cô nói giúp tôi với thiếu gia một chút đi ạ.
Ủa, bác ơi hiểu lầm rồi, tôi vội vàng nói:
- Bác ơi tôi không phải thiếu phu nhân gì đâu ông đừng có hiểu lầm, tôi chỉ là người hầu riêng của thiếu gia thôi ạ.
Người đàn ông đó vẫn chắc chắn nói:
- Không, cô chắc chắn là thiếu phu nhân bởi vì từ trước đến giờ con gái tôi có theo đuổi Lý thiếu gia, đến tìm hay làm phiền thiếu gia cậu ấy cũng chưa bao giờ để trong mắt, nhưng lần đó con bé không biết đã đắt tội với cô nên thiếu gia mới tức giận như thế. Phong xác chúng tôi, nên tôi xin cô hãy nói giúp tôi với.
- Không tôi không phải…
Lời còn chưa nói hết thì Lý Thế Bảo đã lên tiếng gọi người bên ngoài vào:
- Người đâu.
Thư ký Hạ vừa nghe tiếng gọi của Lý Thế Bảo thì chạy riết vào cuối đầu chờ lệnh. Thấy thư ký Hạ anh ta nói:
- Mời người đàn ông này ra khỏi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414200/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.