Thật ra khi biết chú tài xế là người tốt, trên đường đến đây tôi đã kể rõ sự thật cho chú nghe cả việc mẹ tôi muốn bán tôi đi, nên chú tội nghiệp và nói với em của chú giúp đỡ cho tôi.
Gia đình chú cũng khá giả, con chú không cho chú đi làm nhưng vì lúc khổ làm nghề tài xế nên giờ vẫn yêu nghề, chú chạy xe lúc rảnh buồn chán rỗi may mắn sao hôm đó gặp được tôi.
Tôi thấy mình cũng còn được mai mắn khi có người tốt giúp đỡ, tôi sẽ cố gắng đi làm và trả tiền cũng như trả ơn cho họ.
Tôi nhớ gia đình chú Ut nhưng tôi không thể về quê được, họ chắc chắn sẽ về đó tìm tôi nên giờ tôi trốn ở đây trước rồi từ từ tính.
...****************...
Hôm nay là ngày đầu tiên ở nơi xa lạ, tôi đi hết chỗ này tìm việc làm đến chỗ kia xin việc làm, cuối cùng tôi xin được vào một quán nước và bánh ngọt.
Công việc cũng không quá vất vả chỉ cần đứng tiếp khách, sắp xếp bánh và thu tiền. Ở đây làm việc theo ca vì tiệm mới là một chi nhánh của một chuỗi các quán nước, do mới mở nên cũng chưa đông khách.
Làm việc thì có 2 ca, sáng bắt đầu từ 6 giờ sáng đến 2 giờ trưa, chiều từ 2 giờ đến 10 giờ tối. Quán cũng cách nhà tôi 15 phút đi bộ nên rất tiện cho tôi.
Tìm được công việc tôi vui lắm về khoe với cô chủ nhà trọ, để ăn mừng cô còn cho tôi 1 tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414170/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.