- Anh im miệng đi, con gái tôi còn nguyên thì khi đó lão già đó mới trả tiền nhiều và trả hết nợ cho anh, anh mà đụng đến nó là tới số với tôi.
Không được tôi phải trốn khỏi cái nhà này mới được, tôi lặng lẽ khép cửa lại và soạn đồ vào ba lô, hên tiền mẹ cho tôi tiêu hàn tháng còn chút ít.
Đợi đến 2h sáng 2 người đó đều ngủ hết tôi mở cửa trốn đi, trong đem tối tôi không biết phải đi đâu chỉ biết cắm đầu mà chạy khỏi đó.
Phía sau cảm thấy có ai đi theo, là con gái tôi rất lo sợ vì từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên tôi đi ra khỏi nhà khuya như vầy.
Tôi nghe thấy bước chân càng nhanh tôi càng cấm đầu chạy, đến khi vấp phải cục đá té xuống thì tôi nghĩ tiêu rồi chiến này chắc gặp bọn ác ôn rồi, thì tôi nghe thấy 1 giọng nói lớn tuổi:
- Con gái, con là con nhà ai sao mà giờ này lại ở ngoài đường, buổi tối đi 1 mình rất nguy hiểm.
Ngước lên nhìn thì thấy 1 người trung niên, nét mặt hiền như ba tôi vậy, rung rung trả lời ông ấy:
- Dạ con bị người ta gạt chuẩn bị đem đi bán, con sợ quá nên bỏ trốn ạ.
Ông ấy giật mình:
- Ai mà ác như vậy? Rồi giờ con định làm thế nào? Ta là tài xế xe khách, xe đang ngừng cho mọi người ăn uống ở trạm dừng chân đằng kia, thấy con đi bộ lúc nãy khi lái qua đây nên ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-vao-nha-toi-thi-em-phai-lam-vo-toi/3414169/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.