Lâm Hi vẫn không có chút sức sống nào, bộ dạng mệt mỏi, cô ‘à’ một tiếng:
" Vậy anh đi thẳng lối tiểu khu lên đi, tôi khỏi xuống dưới mở cửa."
Từ Vi Vũ nói được. Sau khi cúp điện thoại liền bảo lão Trịnh lái xe vào tiểu khu.
Phụ trách gác cổng toà nhà Lâm Hi ở không nghiêm ngặt lắm,bình thường tiến vào cũng không có ai hỏi tới, bảo vệ sẽ trực tiếp cho đi.
Lúc này, Lâm Hi đã tỉnh táo hơn, đầu tiên thay bộ quần áo khác, sau đó mở đèn phòng khách lên rồi đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Không bao lâu sau, chuông cửa đã vang lên.
Từ Vi Vũ đứng ở bên ngoài, đầu tóc và người đều dính nước, cô khá kinh ngạc:
“Anh mắc mưa sao?”
“Bình thường có để ô trong xe nhưng chắc đã bỏ quên ở bệnh viện”. Từ Vũ đáp qua loa.
" Bên dưới nhà em không có chỗ đậu xe, tôi đi bộ mấy bước."
Lâm Hi đặt dép lê cạnh chân anh, không vui nói:
“Anh có thể điện thoại để tôi mang ô xuống mà, đội mưa như vậy bị cảm thì sao?”
Nói xong liền đi vào phòng tắm lấy ra một chiếc khăn sạch cho anh lau người, rồi đi vào phòng bếp rót một ly nước nóng, bật điều hòa ở phòng khách lên, ra hiệu cho anh ngồi xuống sưởi ấm.
Từ Vi Vũ thấy cô mải loay hoay chạy ra chạy vào, không hiểu sao trong lòng vô cùng ấm áp, nghe cô hỏi mưa lớn thế này sao còn chạy tới đây, liền giải thích:
“Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623798/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.