Đúng lúc phía trước có đèn đỏ, cô dừng xe lại, nghiêng người:
“ Hứa Dương, có phải em muốn xin nghĩ, không muốn tiếp tục làm việc ở tiệm nữa phải không? ”
Giọng nói của cô rất bình thản, thật ra chuyện này cũng không khó đoán, nếu là cô, cô cũng sẽ không tiếp tục ở lại, dù sao Trần Bình chết quá bi thảm, tuy thời gian làm việc không lâu, nhưng trong tiệm cũng có rất nhiều kỷ niệm về cô ấy, thay vì tức cảnh sinh tình, buồn bã đau lòng không bằng trực tiếp rời đi, bắt đầu làm lại từ đầu.
Hứa Dương không phản bác cũng không ngẩng đầu lên chỉ khẽ nói mấy chữ:
“ Chị Lâm Hi, xin lỗi chị ”
Cô lơ đễnh:
“ Không có gì phải xin lỗi đâu, thật ra gần đây chị cũng đang suy nghĩ xem có nên đóng cửa tiệm, thay đổi công việc làm ăn khác không ”
Cô không thiếu tiền, vì hứng thú nên mới mở cửa hàng hoa, hiện tại cô đang có bóng ma tâm lý với tiệm, nên cũng không muốn tiếp tục nữa, thậm chí còn định đem cửa hàng hoa và cả nhà ở bán hết đi cho xong chuyện.
Hứa Dương nghe cô nói vậy lập tức ngẩng đầu lên hai mắt sáng rỡ:
“ Chị Lâm Hi, nếu như chị không kinh doanh cửa hàng hoa nữa, vậy cho em đi theo chị đi, chị làm cái gì, em đều đi theo làm cho chị, tiền lương ít một chút cũng không sao ”
Những lời này, thật khiến người ta tức không được, cười cũng không xong, cô phát hờn vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623757/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.