Tâm trạng cô khá phức tạp, anh nói làm việc phải đến nơi đến chốn, đạo lý này rất dễ hiểu ngay cả học sinh tiểu học cũng hiểu được, nhưng thật sự rất ít người có thể làm được điều đó.
Cái gì gọi là ‘ đến nơi đến chốn, gặp phải chuyện ngăn trở thì từ bỏ có thể coi là ‘ đến nơi đến chốn, cảm thấy việc buôn bán không kiếm được tiền muốn đóng cửa tiệm không tiếp tục kinh doanh nữa cũng là một loại ‘ đến nơi đến chốn, bỏ dở nửa chừng thay đổi ước nguyện ban đầu cũng là ‘ đến nơi đến chốn …
Ví dụ như cô, cảm thấy bản thân không thiếu tiền, nên muốn làm theo ý mình, thích thế nào làm thế đó, nói đóng cửa tiệm thì đóng cửa tiệm, muốn bán nhà liền bán nhà, cái này cũng là ‘ đến nơi đến chốn ’ ; là ‘ làm việc bất cẩn, không chu đáo ’ một cách ‘ đến nơi đến chốn. Mà anh nói ‘ đến nơi đến chốn ’ đó là chu đáo vẹn toàn, là kết quả đạt được sau khi cố gắng hết khả năng, bất kể tốt xấu.
Lâm Hi nhất thời mím môi không nói gì, anh cho rằng mình đã nói quá lời làm tổn thương lòng tự trọng của cô nên dịu giọng dỗ dành:
“ Nếu thật sự không muốn mở cửa hàng hoa nữa cũng không sao, tôi nói với em những điều này, chẳng qua hy vọng em có thể hiểu được đạo lý này, cũng không phải thật sự muốn can thiệp vào quyết định của em. ”
Đợi anh nói xong, cô đột nhiên ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623756/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.