Sau khi trở lại khách sạn cũng đã hơn sáu giờ tối, Lâm Hi bảo hai thổ địa Vương, Đặng dẫn tiểu Trinh và những người khác đi ăn, ở đó có nhiều món ngon miệng, tiện thể đi dạo chơi xung quanh cho biết, khó khăn lắm mới có thể đến đây một chuyến, ngắm nhìn xung quanh cũng không thiệt gì.
Cô lớn lên ở đây, rất quen thuộc với nơi này, hoàn toàn không muốn ra ngoài đi dạo. Cô chỉ gọi dịch vụ phòng tùy tiện mang chút thức ăn lên là xong.
Tiểu Trịnh vốn không muốn đi, lúc nào cũng nghĩ đến lời Từ tổng dặn dò, đâu dám tự ý rồi khỏi vị trí công tác, lỡ như xảy ra chuyện gì, cho dù Từ tổng không lột da hẳn, thì lão Trịnh cha hắn cũng sẽ khiến hắn sống không yên, đã vậy, chi bằng yên phận làm tròn trách nhiệm.
Lâm Hi âm thầm buồn cười, cô cũng không phải nhân vật quan trọng, ngoại trừ người thân trong nhà, còn ai có thể làm gì cô.
Bất đắc dĩ, không thể nào khác hơn là liên tục đảm bảo sẽ không bước chân ra khỏi phòng nửa bước, nói đến vậy mà tiểu Trịnh vẫn đợi mãi đến khi nhân viên khách sạn mang đồ ăn lên, sau đó mới chẳng chút yên tâm rời đi ăn cơm.
Hơn tám giờ tối, khoảng một hai giờ chiều bên Pháp, Từ Vi Vũ gọi điện tới, lúc đó cô đang ngâm mình trong bồn tắm, di động đặt gần đó chỉ cần giơ tay ra là lấy được ngay.
Điện thoại kết nối, câu đầu tiên cô hỏi anh có khỏe không, hôm qua lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623698/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.