Lâm Hi muốn nói chuyện, có điều cổ họng rất khô rát, không thể phát ra tiếng, thím Tào chu đáo bưng nước ấm cho cô uống, lại nói tiếp:
“ Tối qua đến bệnh viện rút máu đi xét nghiệm, bác sĩ nói bị nhiễm siêu vi, không có gì đáng ngại, chỉ cần truyền mấy chai nước là được, có điều vẫn phải tiếp tục nằm viện, Lâm Hi tiểu thư, chờ đến giờ bệnh viện làm việc, chúng ta sẽ chuyển đến phòng điều trị nội trú, Từ tiên sinh đã sắp xếp rồi. ”
Lâm Hi nghe bà nhắc đến Từ Vi Vũ, hốc mắt liền chua xót, đỏ hồng lên hệt con thỏ nhỏ đáng thương. Thím Tào thấy cô như vậy, định mở miệng nói gì đó nhưng suy nghĩ một lúc lại thôi không nói nữa.
Chín giờ, bệnh viện bắt đầu làm việc, thím Tào đẩy cô ngồi trên xe lăn chuyển sang phòng bệnh khác, lão Trịnh đi trước dẫn đường, tiểu Trịnh ở phía sau giúp xách đồ đạc.
Phòng bệnh là phòng đơn dành cho cán bộ mà ông nội cô nằm còn tốt hơn gấp đôi. Lão Trịnh nói đây là căn phòng tốt nhất mà trước mắt bệnh viện có thể sắp xếp được, giọng nói có vẻ hơi ghét bỏ.
“ Lâm Hi tiểu thư, trước hết cô hãy nghỉ ngơi một chút, tôi về nhà nấu ít cháo, lấy thêm đồ đạc mang vào. ”
Sau khi thu xếp cho Lâm Hi xong, Thím Tào nói. Cô dạ một tiếng:
“ Thím lấy dùm con điện thoại và đồ sạc pin đến đây ”.
Nghĩ một lúc:
“ Lấy luôn cả laptop, còn có quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623685/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.