Lâm Hi gật đầu ừ một tiếng, sau khi cúp điện thoại, cô liền lấy laptop ra xem phim truyền hình rồi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, khi nào rút kim cũng không biết.
Bảy giờ tối, Từ Vi Vũ đến phòng bệnh, lúc đó cô đang xỏ dép lê đi tới đi lui trong phòng bệnh, đá chân, xoay eo, nằm trên giường mấy ngày, xương cốt muốn đông cứng hết lại.
Buổi tối, thím Tào chuẩn bị rất nhiều thức ăn ngon, có điều cô chỉ có thể ăn thức ăn nhẹ, rau quả, thức ăn của cô và Từ Vi Vũ khác biệt hoàn toàn, hai người ngồi ăn ở bàn trà trong phòng khách, cô ngửi thấy mùi cháo gà nuốt nước miếng, cô muốn ăn.
Không có chuyện Từ Vi Vũ sẽ nuông chiều cô, anh húp xong cháo gà, ăn gần hết rau cải, cô bất đắc dĩ, chỉ có thể ngoan ngoãn ăn cơm dành cho bệnh nhân của mình.
Đợi thím Tào dọn dẹp xong rời đi, anh đến phòng tắm rửa mặt, anh từ Pháp trở về, vừa xuống máy bay đã đến thẳng bệnh viện, sau đó lại ở công ty làm việc cả ngày, lúc này thật sự rất mệt mỏi, mới nói chuyện với cô được mấy câu, đã nằm trên giường dành cho người nhà ở bên cạnh ngủ thiếp đi, hiện tại chỉ mới hơn chín giờ tối!
Lâm Hi từ chỗ thím Tào biết được sau khi xuống máy bay anh phải làm việc liên tục, đau lòng không chịu được, cũng không quấy rầy anh, bây giờ ngủ cũng tốt, khắc phục lệch múi giờ.
Ban ngày, cô đã ngủ quá nhiều, nên lúc này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-toi-ben-em/2623684/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.