Đêm nay, Lục Tử Tịch mơ về thuở mình còn cởi chuồng tắm mưa. Anh chợt nhớ đến người bạn học cùng mình hồi cấp một, cũng chẳng hiểu sao lại nhớ đến cậu bé vừa lùn vừa béo ấy.
Tuy anh và cậu ấy học cùng nhau nhưng thật sự tên thật của cậu ấy thì anh không biết, mọi người đều gọi cậu ấy là Trư Bát Giới. Anh còn nhớ mang máng là có hẹn ước gì với cậu ấy, nhưng hiện tại thì không nhớ nổi. Riêng Lục Tử Tịch gọi là Tiểu Trư, Tiểu Trư dáng người cứ tròn vo như con gấu Bu vậy, Lục Tử Tịch chơi cùng là để véo má, nặn mặt người ta. Tội lỗi, tội lỗi.
Nghĩ lại mà tặc lưỡi, hồi ấy anh cũng được coi là đẹp trai nhất trường tiểu học.
Giường bên vì bị đái dắt nên nửa đêm dậy giải quyết, quay ra liền thấy Lục Tử Tịch lắc lắc đầu cười, không nhịn được tới gần, tát bốp vào mặt anh:"" Mộng du à? Hay ma nhập?""
Lục Tử Tịch thừ người vì bị tát, tự hỏi anh kiếp trước đã gây họa gì? Hay kiếp trước anh chính là phần tử đánh bom liều chết vào nhà trắng?
"" Tôi không ngủ được thì kệ tôi, đi vệ sinh thì đi đi, đồ yếu sinh lý.""
Giường bên đang giải quyết, âm thanh "" tồ tồ"" nghe đến vui tai bỗng nhiên giật mình, nước tiểu dính cả vào quần. ""Ông mày ghim.""
~~~
Vương Tử Hàn mới sáng sớm đã có mặt tại phòng bệnh, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là hắn không cho viện trưởng ngủ mà lôi dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-to-hong-vao-co-em/2124579/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.