Giữa trưa, hai chiếc xe chạy vào một làng du lịch cạnh bờ biển, mấy tòa nhàbình dân màu trắng nổi lên giữa làng du lịch rộng lớn. Lộ Nghiên thấybên trái là bãi biển xanh ngắt, trải dài đến tận chân trời. Lượng xe ởbãi đỗ xe không nhiều, xung quanh là những cây xanh cao ngút tầm mắt ,Lộ Nghiên không biết loại cây này, trên những tán cây cao ấy còn điểmthêm những bông hoa nhỏ li ti, vừa nhìn đã thấy rất đẹp.
Lúc xuống xe, Lộ Nghiên và Thẩm Tiếu vừa tỉnh ngủ. Sau khi ra khỏi xe,cả hai đều tự nhìn vào cửa kính xe chỉnh trang lại đầu tóc. Một lát sauTrần Mặc Đông mới ra khỏi chiếc ghế lái, không biết họ đổi chỗ từ khinào. Lộ Nghiên nghĩ có vẻ mình đã ngủ rất say. Ánh mắt Lộ Nghiên và Trần Mặc Đông gặp nhau, Trần Mặc Đông dừng lại trong giây lát, rồi chuyển về hướng tòa nhà trắng.
Tám người đều về phòng mình nghỉ ngơi. Đương nhiên mỗi người đàn ông sẽđi với một cô gái về một phòng. Lộ Nghiên có chút do dự, từ đáy lòng côvẫn muốn cùng phòng với Thẩm Tiếu nhưng không nói ra.
“Em muốn ở cùng phòng với Lộ Nghiên.” Tiếng Thẩm Tiếu cách đó không xa, cô đang giằng co với Lâm Hướng.
“Không được, hai người đàn ông một phòng sao được.”
“Tóm lại em không ở chung phòng với anh.”
“Em yên tâm, nếu em như vậy, anh cũng sẽ không làm gì em, chỉ tổ tổn hại khẩu vị của anh thôi.”
“Em cũng sẽ không để anh có cơ hợi làm gì em, chỉ tổ tổn hại.” Thẩm Tiếu bị chọc giận, lại quay người bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-tiep-theo-thien-duong/134382/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.