Giấc mơ vẫn là cuộc nói chuyện với Lỗ Mạn, lặp đi lặp lại. Nhưng sau đó côlại thấy mình hồi nhỏ, chỉ là bên cạnh mình có thêm một người nữa, ngàyngày cùng cô đi học, tan học, làm bài tập, vui đùa, cùng nhau lớn lên,rồi Lộ Nghiên bạo gan tỏ tình. Sau đó giấc mơ lại chuyển đến hiện tại,Lộ Nghiên mặc áo cưới màu trắng, cô quay lưng lại một đám cô gái, tungmạnh đóa hoa cưới, thì ra là đám cưới của chính mình, Lộ Nghiên cảm thấy thời khắc này vô cùng ngọt ngào, quay đầu lại nhìn chú rể, đôi giày đen sạch sẽ, âu phục đen ôm gọn dáng thon gọn, cô không nhìn rõ mặt nhưngcảm giác trên khuôn mặt ấy mang theo nụ hạnh phúc, Lộ Nghiên ngây ngất, không muốn chuyển rời ánh mắt, khuônmặt chú rể dần rõ ràng, cuối cùng là khuôn mặt của Thẩm Nham.
Lộ Nghiên mơ hồ thấy trên tay mình có gì đó rung nhẹ, cảm giác bị làm phiền, cô miễn cưỡng tỉnh dậy từ giấc mơ.
Tối qua điện thoại vẫn cầm trên tay cô đã chìm vào giấc ngủ, trong bóngđêm Lộ Nghiên ấn nút nghe, cô nghiêng người, đặt điện thoại bên tai.
“Ừm…” Lộ Nghiên mơ màng, ngay cả tâm tư mắng người cũng không có.
“Nói cho anh số nhà em.” Một giọng có vẻ của đàn ông, ngữ khí bình thản.
Lộ Nghiên buột miệng nói ra, không kịp suy nghĩ đã ngủ thiếp lại.
Lộ Nghiên cảm giác mình vừa mới ngủ đã bị tiếng gõ cửa nhẹ đánh thức,khi cô tỉnh táo được một chút mới nhận ra đó là cửa nhà mình. Lộ Nghiêngiật mình ngồi dậy, hoàn toàn tỉnh ngủ, lưng toát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-tiep-theo-thien-duong/134381/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.