Mộng Linh nuốt khan, nhẹ giọng nói:
“Không phải đâu ạ.”
Miệng thì nói vậy, nhưng ánh mắt cô lại buồn rười rượi. Cầm Liên đoán chắc đã có chuyện, chỉ là con gái bà đã muốn giấu, bà cũng không ép làm gì.
Đợi khi Gia Huy đi học về, ba mẹ con liền ăn cơm trưa.
Bình thường Mộng Linh sẽ hỏi han Gia Huy rất nhiều về việc học hành, nhưng hôm nay cô lại im ắng hẳn. Không chỉ mỗi mình Cầm Liên mà ngay cả cậu cũng nhận thấy sự khác thường của cô, bèn hỏi:
“Chị đang có tâm sự gì sao? Sắc mặt chị nhìn kém quá!”
“Xùy, làm gì có chứ? Lúc nãy đi ở ngoài đường say nắng nên mới như vậy.” Mộng Linh ân cần gắp thức ăn vào bát của Gia Huy.
Cậu cũng không suy nghĩ gì nhiều, gật đầu rồi cắm cúi ăn tiếp. Cầm Liên cũng gắp một miếng cá cho vào bát của Mộng Linh, dặn cô phải ăn thật nhiều vào.
Tuy rằng Mộng Linh đã có da có thịt hơn trước, nhưng thần thái lại không được tốt lắm. Cô là người giỏi chịu đựng, hôm nay bỗng nhiên bỏ về nhà không báo trước, sợ rằng xích mích với Cố Tử Sâm không hề nhỏ.
Buổi chiều Gia Huy vẫn phải đến trường học, vì vậy Mộng Linh giúp mẹ rửa bát. Xong xuôi, cô trở về phòng thì nhìn thấy tin nhắn của Vân Yên gửi cho mình.
Còn có hai cuộc gọi nhỡ của cô ấy. Có lẽ vì không gọi được điện thoại cho cô nên mới nhắn tin như thế này.
Nội dung bàn về buổi họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788818/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.