Mộng Linh ngồi trên giường, hai bàn tay nắm hờ, đặt ngay ngắn trên đùi. Ở một mình trong phòng cùng Cố Tử Sâm, cô căng thẳng đến mức không biết phải làm gì.
Hắn tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh cô.
“Mộng Linh, tôi có chuyện này muốn nói…”
Nhìn Cố Tử Sâm có vẻ nghiêm túc, Mộng Linh càng thêm lo lắng trong lòng. Cô gật gật, hít thở sâu một hơi lấy lại bình tĩnh.
“Vâng, anh nói đi.”
“Lần trước tôi từng nói muốn ở bên cạnh, yêu thương, đem đến hạnh phúc cả đời cho em. Kiều Mộng Linh, không biết ý của em thế nào?”
Đầu óc Mộng Linh trở nên đình trệ. Cô ngây người, mất một lúc mới nhớ ra những lời Cố Tử Sâm đã nói với mẹ của mình. Khi ấy cũng vì bất đắc dĩ nên hắn mới phải làm như vậy. Cố Tử Sâm giúp cô giải nguy, Mộng Linh đâu thể bắt hắn chịu trách nhiệm?
“Tử Sâm, anh đừng để ý làm gì. Dù sao những lời đó cũng không phải là thật.”
“Em biết gì không? Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nói đùa cả.” Hắn nhìn thẳng đôi mắt Mộng Linh, giữ vững lập trường của mình.
Cố Tử Sâm đã suy nghĩ rất nhiều, sau đó mới đưa ra quyết định nghiêm túc xây dựng tình cảm với Mộng Linh. Hắn biết Minh Châu cần một người mẹ thật sự, mà cô là người thích hợp hơn cả.
Ít nhất thì đối với cô gái này, Cố Tử Sâm luôn có một hào cảm đặc biệt. Dù chưa thể gọi là thích hay yêu, nhưng chỉ cần có thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788777/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.