Mộng Linh chờ đến khi mẹ cô ngủ rồi mới cầm túi và áo khoác chuẩn bị rời đi. Cô nhìn quanh phòng không thấy Gia Huy đâu, mới nhớ cậu vừa ra ngoài nghe điện thoại.
Gia Huy đứng ở một góc hành lang, không biết là đang nói chuyện cùng ai mà dáng vẻ lén la lén lút. Mộng Linh tò mò nên lại gần muốn nghe trộm.
“Bán máu sao? Có thể kiếm được bao nhiêu vậy?”
“Vì là nhóm máu hiếm nên cũng kiếm được kha khá tiền đấy.”
Cô nghe đến đây thì với tay, giật lấy điện thoại của em mình. Người ở đầu dây bên kia nghe thấy tiếng ồn ào, xích mích vội tắt điện thoại.
“Gia Huy, em định làm gì thế hả?”
“Chị mau trả lại điện thoại cho em đi.”
Gia Huy nhìn vào màn hình điện thoại đã tắt ngấm, thở dài bất lực. Tuy rằng cậu không nói bản thân định làm gì, nhưng Mộng Linh đã lờ mờ đoán ra được.
“Em định bán máu phi pháp để lấy tiền cho mẹ làm phẫu thuật đúng không? Không được, chị tuyệt đối không cho phép.”
Biết Mộng Linh đã nhận ra ý định của mình, Gia Huy đành thành thật thú nhận hết mọi chuyện. Thông qua bạn bè cậu biết được một chỗ mua máu với giá cao, nên quyết định thử một lần.
Dù sao cũng cần tiền gấp, so với những việc khác, bán máu là giải pháp tốt nhất rồi.
Mộng Linh nghe xong rất giận dữ, lên giọng cấm đoán em trai mình. Gia Huy không bằng lòng, quyết tranh luận với cô đến cùng.
“Xem như chị xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-that-cham-ve-phia-anh/2788682/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.