Về đến chung cư, tôi thấy nhà cửa sạch sẽ yên ắng nên hỏi:
- Con Thúy đâu.
Quang để tôi ngồi xuống bộ ghế trả lời:
- Anh đuổi nó đi rồi không làm phiền chúng ta nữa đâu.
- Sao anh tống nó đi được vậy, không sợ nó nói bí mật của anh à?
Mẹ nghe thế liền hỏi:
- Bí mật gì?
- Không gì đâu mẹ, vợ con đùa. Mà mẹ ở lại với vợ chồng con nhé, con đi nấu cơm.
Mẹ tôi từ chối:
- Tôi về ngay thôi. Coi mà chăm nó tử tế “ mẹ về nhé, nhớ lời mẹ dặn, có gì gọi mẹ ngay nhé”.
Bà về tôi cũng lên phòng nằm, Quang lót tót cầm đồ theo sau.
- Tối nay anh qua phòng khách mà ngủ.
Quang để đồ trước tủ với lấy móc mà treo lên, vừa làm hắn vừa thủng thỉnh đáp:
- Cho anh ngủ khuya cần gì có anh giúp.
- Anh kí giúp tôi tờ ly hôn là được rồi.
Quang dừng tay, đôi mày đã nhíu chặt lại, cố chấp nói:
- Anh đã nói sẽ không ly hôn, không bao giờ. Em nghỉ đi, anh xuống làm cơm.
- Quang. Hà cớ chi phải thế? Khi lối đi đã chẳng thể bước cùng.
Đôi chân Quang khựng lại. Không quay lại nhưng vẫn trả lời:
- Anh không cần em bước cùng, chỉ cần đường nào có em, Quang anh sẽ đi mãi. Cop qua cop lại, trở lại tra????g chí????h # ТrU????Тru???? e????﹒V???? #
Nói xong hắn đi, để lại tôi muôn điều khó hiểu. Quả thật, đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668583/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.