Tỉnh rồi à? Sao không chết luôn cho rồi.
Tiếng con Thúy làm tôi giật mình xoay người lại. Nó hất hàm:
- Nhìn cái gì? Tao chứ có phải ma đâu mà.
Tôi hỏi nó:
- Đây là đâu?
- Hỏi làm gì? Muốn trốn à? mơ đi. Mày không chạy thoát Quang đâu. Nó giết mày luôn đó, khôn thì câm lặng mà đi theo nó. Đừng để chết oan.
Lạ nhỉ, cái Thúy nó có vẻ cay cú Quang, ngữ điệu của nó chất chứa thù hận.
- Thúy, tao muốn biết có thật chúng mày đã giết H'Lan không?
Thúy nó bịt miệng tôi lại, ngó trước ngó sau:
- Im ngay.
Đầu nó xoay qua xoay lại một lúc mới bỏ tay ra khỏi miệng tôi, nói tiếp:
- Hên nó chưa về. Nó nói với mày thế nào?
Tôi thành thật kể lại đúng như lời Quang nói, không sót một chi tiết. Nghe xong, con Thúy nó chửi:
- Đm nó, là chính nó bảo tao mua thuốc phá thai cho con kia chứ ý tao hồi nào.
- Là chủ ý của hắn sao?
- Đúng, hồi đó tao chưa ác như bây giờ, nhờ nó dạy tao không đấy. Mẹ nó, khi con kia ra máu quá nó mới gọi cho tao sang, thấy máu me đầm đìa tao mới bảo chở đi bệnh viện, nhưng thằng chó Quang một mực không chịu, mày không biết đâu, cảnh tượng đó ám ảnh tao đến giờ, rất ghê sợ.
Tôi hỏi tiếp nó:
- Vậy là chị ấy chết vì mất máu hả?
- Không. Lúc qua cơn co giật, con kia luôn mồm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668576/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.