Tôi quan sát bên trong, tất cả đều làm bằng gỗ, không có đồ đạc gì nhiều, chỉ vài vật dụng cần thiết, lạ thật, ở chốn hoang vu này ai lại xây nhà mà ở chứ, không lẽ Quang đã có dự liệu từ trước nên đã chuẩn bị sẵn. Xem ra hắn cũng tinh ranh không tưởng. Bọn chúng làm gì mà lâu quá không ra, tôi tò mò tìm thử. Vì căn nhà khá nhỏ nên không khó để tôi nghe được giọng của chúng:
- Buông anh ra đi.
- Không, em không buông đấy.
- Thúy, nghe anh, đây không phải lúc để làm tình, mau ra ăn rồi còn kịp lên đường. Thu đang đợi ngoài đấy kìa
Thúy nó lẫy:
- Thu, Thu, đến nước này anh còn nghĩ cho nó, không phải vì nó chúng ta đâu có lâm đến đường này. Em ghét nó.
Tôi ghé mắt vào khe hở của cánh cửa, thấy cái Thúy ôm Quang từ phía sau. Tay nó mân mê khuôn ngực của Quang, rồi ve vuốt từ từ xuống thân dưới đang bắt đầu bành trướng. Giọng Quang có vẻ khàn khàn hơn, chụp lấy bàn tay đang manh động của Thúy:
- Thúy... Đừng…
Thúy tiến ra phía trước, nó ẻo lả trước mặt Quang, nhẹ nhàng mở thắt lưng, rồi đến cái cúc quần cũng mở tuốt. Lời nói của nó ngọt ngào, đầy mê hoặc:
- Em sẽ làm anh thỏa mãn.
Trời, nghe mà phát ói. Tôi định đi nhưng thôi lỡ rồi, đằng nào cũng đã xem thì xem cho trọn bộ vậy. Cái Thúy quả là rất ***, nó rên la như thể chưa từng được quan hệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ra-bong-toi-de-yeu-anh/2668573/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.