Trời dần ngã bóng về chiều. Trong không gian quấn quýt hương hoa tím. Tình ngồi xuống vạt cỏ ngửa cổ, nhắm mắt uống ngụm nước.
Chợt cổ anh có động. Sự động chạm đến từ ống nghe bác sĩ. Và ngay khi anh ý thức được sự va chạm đó do có hai bàn tay nhỏ xíu non mềm đang tò mò nghịch ống nghe…thì cũng vừa lúc mũi anh lấp đầy một mùi thơm. Mùi của sữa.
Một bác sĩ chuyên khoa sản như anh. Một người từng thay cô chăm sóc con nhỏ như anh…mùi hương này quá quen thuộc. Quen đến nỗi anh phát run muốn khóc.
Tình mở mắt. Từ từ thẳng đầu.
Trong mắt anh, một con búp bê quá ư dễ thương. Dễ thương đến mức làm người đối diện muốn bế bồng, ôm vào lòng để tưng tiu từng chút một.
Trái tim người từng làm cha chợt rộn ràng, hân hoan. Anh khẽ khàng choàng tay khép kín một vòng ôm. Vì sợ bé con giật mình, anh kiềm luôn hơi thở.
Lạ quá!
Nhìn con búp bê bé xíu siêu cute anh cứ có cảm giác quen thân. Bởi gương mặt này, từng đường nét này, anh dường như rất hay bắt gặp mỗi lần nhìn mình qua gương.
Chỉ một giây, trong đầu anh chợt nhớ đến lời nhận xét của thằng bạn: Con gái giống cha!
Khiến trái tim anh như muốn bay vọt lên cổ họng.
Tình vô thức gọi một tiếng: “Con!”
Đứa bé ngẩng mặt giương đôi mắt y hệt anh nhìn anh. Tình xúc động mạnh há to miệng, đôi mắt ngấn đầy nước cuối cùng cũng tràn qua bờ mi. Tay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-doi-nhau/3493424/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.