🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không biết Khánh nằm bao lâu. Lần theo tiếng gọi của mẹ, Khánh từ từ mở mắt. Trước mắt anh ta là bóng người mẹ ngồi trên xe lăn đội vành khăn trắng.



“Mẹ...e...!” Khánh gọi lên đầy thảng thốt. Anh ta ngồi bật dậy như chiếc lò xo.



“Khánh...Cuối cùng...con cũng tỉnh!” Mẹ anh ta khóc. Khóc vì mừng con thoát khỏi hôn mê sau bảy ngày chìm đắm trong nỗi bi ai. Khóc vì chồng bà ta đang nằm trong căn phòng gỗ chật hẹp chờ con nhìn mặt lần cuối mới di quan.



Như vừa nhặt lại cái mạng từ tay đao phủ, Khánh ngơ ngác nhìn mẹ. Thấy hình ảnh mẹ của hiện tại, anh ta đau lòng đông cứng cả ngôn ngữ nói. Nước mắt như chảy ngược vào trong.



Cho tới khi quỳ trước một bàn thờ nghi ngút khói hương, mẹ anh ta mới nghe con mình khóc.



Tiếng khóc rưng rức của người đàn ông trưởng thành lâm vào cảnh đau thương khiến ả nhân tình xót xa.



“Anh à, em xin lỗi! Anh hãy nén đau thương!”



Đang chìm vào thương tâm, Khánh chợt cứng người. Anh ta âm thầm vận khớp tay rồi bất ngờ siết cổ người vừa an ủi anh ta. Siết thật chặt. Chặt đến nỗi hai con mắt cô ta đã long lên sòng sọc.



Cô ta ú ớ: “Anh...anh...con...con...”



Từ 'con' rơi vào tai người đàn bà quý phái trung niên trở thành góa phụ sau một buổi lễ khiến bà ta bừng tỉnh. Mọi thù hằn, ghét bỏ trước đó, bà ta nén lòng đè áp nó xuống. Bà đặt tay lên chiếc bánh xe lăn đưa nó tới trước mặt con trai mình. Rồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-doi-nhau/3462171/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.