Sáng hôm sau, Lục Tử Dạ bước xuống nhà thì thấy Lục Hàn đang hí hửng đi học. Anh thắc mắc hỏi:
"Sao vui vậy? "
Thằng bé hí hửng ra mặt:
"Hôm nay con... "
Đang định nới tiếp câu "sẽ được gặp mẹ" thì thằng bé nhớ đến việc hứa với Mộ Vân, nó lại mỉm cười sửa:
"Rất vui. "
Lục Tử Dạ thấy điều khác lạ của con trai, liền hỏi:
"Không nói với ba được à? "
Lục Hàn đeo balo nhỏ xíu lên vai, thằng bé lắc đầu:
"Chưa phải lúc ba biết. "
Rồi nó chạy đến, hôn nhẹ lên má ba nó:
"Bye bye ba. "
Hàng ngày việc đi học của Lục Hàn có tài xế riêng đưa đi,nên Lục Tử Dạ không bận tâm lắm. Anh nhìn theo bóng con trai, nghĩ thầm:
"Nhóc con, đến con cũng muốn giấu ba sao? "
Nhưng anh vẫn mỉm cười bước xuống dùng bữa sáng rồi đến công ty.
Lục Hàn đến chỗ hẹn với Mộ Vân, là quán kem ngay cổng trường cậu bé. Cậu bé chạy vào quán kem, nhìn quanh một hồi nó chạy lại bên cửa sổ sát trong. Mộ Vân thấy con trai liền vẫy vẫy tay để thằng bé thấy:
"Bên này bảo bối. "
Lục Hàn chạy lại, líu lo:
"Mẹ, con đến muộn. "
Mộ Vân xoa đầu con trai:
"Không sao, mẹ vừa đến. Con ăn gì không? "
Lục Hàn lắc lư chân:
"Ăn kem ạ. "
Cô gật đầu, gọi kem cho thằng bé,rồi cô quay sang:
"Sắp tới mẹ phải đi xa một thời gian, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-dau-thuong-vo-quay-lai-con-phuc-hac/1963674/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.