Sau khi tan học, Lục Hàn bị bắt lên một chiếc xe 16 chỗ chở cậu bé ra ngoại ô. Ngồi trên xe cậu nhìn ngó ra ngoài với vẻ mặt lo sợ, nhưng thật ra cậu nhìn khung cảnh xung quanh qua mắt kính cậu đang đeo để truyền thông tin trực tiếp cho Lục Tử Dạ từ xa. Sáng nay trước khi đi học ba đã đưa cho cậu bảo cậu:
"Con đeo kính này vào nếu có đi đâu nhớ nhìn xung quanh thật cẩn thận là nó sẽ trực tiếp gửi thông tin đến điện thoại của ba. Nhớ cẩn thận."
Bọn bắt cậu thấy cậu ngó nghiêng liền nói:
"Bị bắt đi mà không khóc không nháo không hổ con trai trưởng Lục gia"
Lục Hàn lúc này trưng khuôn mặt ngây thơ của đứa trẻ ra hỏi:
"Khóc hay nháo các chú có thả cháu ra đâu. Thà ngồi yên còn hơn giữ sức khỏe cho rồi."
Nghe cậu bé mấy tuổi đầu nói câu ý bọn người kia chỉ im lặng há hốc, đến bọn hắn còn không nghĩ ra được cái ý mà thằng bé này...
Lục Hàn biết dù có như thế nào ba và các chú sẽ không để cậu nguy hiểm,đặc biệt là chú Hy chú ý rất thương cậu chú sẽ không để cậu bị làm sao. Lục Hàn vẫn nhàn nhạt nhìn xung quanh để có thể gửi hình rõ nhất cho ba.
Còn ở bên kia Lục Tử Dạ nhận được hình ảnh của con trai liền nhếch mép:
"Lam Âu cái giá cho chuyện lần này và lần trước ta tính cả thể."
Đúng như anh dự đoán 15 phút sau có cuộc điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-qua-dau-thuong-vo-quay-lai-con-phuc-hac/1963650/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.