Trì Mộ Nhan tròn một tuổi tổ chức sinh nhật ở thành phố B, không tính long trọng, chỉ mời bạn thân chí cốt, Trì Nhất Phàm cùng Trì Huyên đã sớm bay từ nước A về, từ lúc đứa bé ra đời, cứ hai tháng anh lại bay đến thành phố B một lần, rõ ràng rất yêu thích đứa cháu này.
Mà Trì Huyên thì không may mắn vậy, em bị sắp xếp vào công ty học việc liền ít khi được rảnh, chỉ có cách gọi điện video cho Tạ Đan.
Đương nhiên vừa yêu thích ngắm nhìn Trì Mộ Nhan qua màn hình điện thoại vừa trách cứ anh cả nhẫn tâm, lần này vì sinh nhật một tuổi của cháu nên được trở về, em vui sướng ôm Trì Mộ Nhan xoay vòng vòng trên không.
Tạ Đan lo lắng kêu lên: "Tiểu Huyên chậm thôi, cháu vừa uống sữa xong."
Trì Huyên ôm Trì Mộ Nhan, hôn cháu chụt một cái, quay đầu nói với Tạ Đan: "Mẹ yên tâm, không sao đâu, con biết chừng mực mà."
Trì Nhất Phàm đi đến, 'cướp' cháu từ tay Trì Huyên, cười nhạo: "Biết chừng mực?"
Trì Huyên định mạnh mẽ phản bác, nhưng đối diện đôi mắt của anh cả thì không còn gì để nói, chán chường ngồi trên sa-lông, Tạ Đan ngồi bên cạnh em, trong phòng khách chỉ còn tiếng đùa nghịch giữa Trì Nhất Phàm và Trì Mộ Nhan.
Tạ Đan nhìn hai anh em tranh cao thấp thật sự là dở khóc dở cười, bà vỗ vỗ mu bàn tay Trì Huyên: "Được rồi, anh con cũng là vì muốn tốt cho con thôi, mong con sớm gánh vác được một nửa tập đoàn cùng anh."
Trì Huyên bĩu môi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-nham-vao-con-duong-hon-nhan/526041/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.