“Đêm qua trễ lắm, anh Thành có gọi đến mình tìm bạn. Phải rồi, bạn đã xảy ra chuyện gì?”
“Tối qua công trường xảy ra chuyện, mình và anh Thần Hi sang Macau. Chuyện đã được giải quyết ổn thỏa.”
Windy gật gù.
Paris bên cạnh nghe hai người nói chuyện thì giữ nét mặt đăm chiêu, nói: “Một người anh Thành, một người anh Thần Hi, vậy là tôi xem như đã hiểu.”
“Bạn là một luật sư, có phải cần thêm chứng cứ mới cho ra phán đoán hay không?”
“Phán đoán đúng hay không là công việc của quan tòa và thẩm phán. Còn mình làm luật sư ấy mà, quan trọng là phải có lập trường riêng của mình, đứng về một phía... Không nên... bắt cá hai tay... chân đạp hai thuyền.”
“Không có không có. Windy!” Ân Hi nhìn sang Windy trưng cầu sự giải thích hộ.
“Bạn đừng nhìn mình, mình đứng ở vị trí trung lập, không có bênh cho ai.” Windy giơ tay tỏ ra đầu hàng nhưng miệng lại chúm chím cười.
“Ây! Windy, bạn lại phạm phải đại kị của một luật sư, đó là chọn ở vị trí trung lập. Phạt rượu phạt rượu.”
Windy và Paris hồ hởi chuyện trò qua lại, uống rượu kêu ca, bấy giờ Ân Hi mới để ý dường như Windy đang có tâm sự. Mặc dù cố tỏ ra vui vẻ nhưng tận sâu trong ánh mắt chan chứa buồn phiền, đôi lúc có hơi lãng tránh.
“A phải, cũng trễ rồi hay là chúng ta giải tán, còn thả cho Ivy về nhà...” Windy quay sang nói.
Ân Hi hơi bất ngờ. Còn chưa trả lời đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-ngoat-hoang-kim/2990474/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.