Đến nhà nghỉ thì chỉ còn James,Seb, cô và vài người nữa. Trước đó, James đã sắp xếp cho những chiếc xetải kia đi trước cùng lão cai. Xem ra, anh chàng này muốn thừa cơ thămthú nơi đây. Thái Vy cười thầm trong lòng “như vậy càng tốt, cô sẽ cónhiều cơ hội lẻn đi”. Thái Vy bỏ hành lí lên sập, rồi ra ngoài hiên hóng gió. Cô thấy một người đàn bà trung niên đang hì hụi xoay cối đá, cònđứa nhỏ thì liên tục bỏ gạo với nước vào. Tò mò, Thái Vy lại gần xem,người đàn bà vẫn không dừng tay, nhưng khi thấy khuôn mặt háo hức củaThái Vy, thì bà cười phúc hậu, quệt vội mấy giọt mồ hôi trên trán. TháiVy chào bà rồi chỉ vào thau bột:
- Bác đang làm món gì vậy?
- Xay gạo làm bánh đúc đó cô. Chấm với mắm tôm nhà làm, ngon lắm.
Thái Vy gật đầu cười, cô chưa ăn bao giờ mà chỉ nghe nghe nói qua. Bìnhthường cô cũng ít nấu nướng. Làm bánh lại càng hiếm. Nếu có thì cũng mua mấy bịch bột đóng gói sẵn trong siêu thị, về hòa hòa trộn trộn theohướng dẫn mà thôi, nếu mà phải mất nhiều sức như bác này thì cô thà ratiệm ăn cho lẹ. Nhưng mà xem ra cô không được nếm thử mùi vị ngon ngẻcủa loại bánh này rồi, vì cô dự định sẽ hành động vào đêm nay.
Sau khi ăn tối xong, Thái Vy lấy cớ mệt rồi về phòng, soạn lấy ít đồ bỏvào túi nhỏ, tiền thì cuộn lại giấu trong dải lụa cột tóc. Xong thổi tắt nến, giả vờ nằm ngủ. Trong bóng tối, cô thấy bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-mot-chan-vao-trai-tim-anh-the-co-duoc-khong/2078083/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.