Gia đình Giang Kiều thuộc loại không giàu cũng không nghèo, cha mẹ làm nghề buôn bán, có khi kiếm được tiền cũng đôi khi thiếu vốn xoay vòng. Anh trai và chị gái đều làm việc ở nơi khác, một người ở Thượng Hải, một người ở Quảng Châu.
Bởi vậy có tiền dư sẵn trong nhà nên mới tính tới chuyện cho cậu ra nước ngoài du học.
Nhà cậu có ba tầng ở thành phố nhỏ, cả gia đình ở cùng nhau, ở chung với ông bà. Cha mẹ cậu nói sẽ để căn nhà này cho anh trai cậu.
Nhưng Giang Kiều biết anh trai và chị gái đều muốn định cư ở thành phố lớn, họ cũng cân nhắc việc mua nhà, nhưng khoản phí trả trước quá đắt, đối tượng lại không ổn định.
Cậu đã tính qua, nếu mua nhà ở thủ đô chưa tính tới chuyện trả tiền hàng tháng, cho dù là con một, cả gia đình cũng phải dành dụm vài năm và bán căn nhà đang ở đi rồi đổi thành nhà nhỏ, ít ra mới có thể mua được một căn khoảng 24m².
Nếu không trở về quê, muốn mua nhà cha mẹ cũng không giúp được gì.
Chỉ có thể dựa vào chính mình.
Giang Kiều biết cho dù cả đời dựa vào chính mình, nỗ lực học tập đọc sách, nỗ lực làm việc đi chăng nữa thì mẹ nó cậu cũng đếu mua nổi nửa căn hộ ở Quảng Thành.
Khu Quảng Thành chủ yếu là do Trần Văn Phong sáng lập. Ba tòa nhà nổi tiếng nhất nằm ở đường vành đai thứ ba phía đông và đường vành đai thứ hai phí bắc. Gia đình nhà vợ Trần Văn Phong mở khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-len-thuong-luu/1102458/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.