Diễn biến xảy đến quá nhanh và bất ngờ khiến Lành khiếp đảm ngồi bệt ra đất. Tuy Lành có khả năng sử dụng sinh lực nhưng hoàn toàn chỉ để dùng cho việc chữa trị. Đôi bàn tay thon thả và nõn nà của cô rõ ràng không dành cho việc chiến đấu. 
"Chị không sao chứ?" Nguyên bước đến hỏi thăm. 
Tiếng động cũng làm tất cả người đang ở nhà ông Thương tập trung ra bờ suối. 
Nhìn thấy xác nanh quỷ rắn dưới đất, Luyến sợ hãi hét toáng lên rồi phóng như bay đến chỗ Lành. 
"Người không sao chứ?" 
"Ta ổn." 
"Chúng đã mò được đến đây rồi." Tuấn giận dữ. 
Lành ổn định tinh thần lại liền đứng dậy, hạ thấp người rất trịnh trọng. 
"Cảm ơn vì đã cứu mạng tôi." 
"Đó là.." Nhìn điệu bộ của Lành, Nguyên phát giác ngay lập tức. "Điệu bộ khuôn phép này chỉ có thể thấy ở hoàng cung." 
Hữu từ dưới suối bước lên, nanh quỷ một chết một bỏ chạy nhưng tay Hữu vẫn cầm chắc rìu tiến về phía Lành. Bỗng, vai của Hữu bị Hoàng giữ lại. 
"Nanh quỷ bị tao hạ rồi. Thư giãn đi." 
"Hả? Anh nghĩ tôi tị nạnh với anh chắc?" 
"Thư giãn đi. Suy nghĩ của chú mày, anh đây hiểu." 
Ánh mắt của Hoàng lúc này rất đáng tin cậy và ra dáng một quý ông từng trải. Hữu đành nghe lời giắc rìu lên hông nhưng đôi lông mày vẫn giữ nguyên vẻ gắt gao. 
Câu chuyện được chuyển từ ngoài suối vào trong nhà. Ông Thương và Thứ có thêm một ngày làm việc chẳng hiệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buoc-chan-qua-vung-nuoc-do/2916942/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.