Biểu tỷ chua chát cười:
— “Ta biết. Từ nhỏ ta đã biết, trong mắt phụ thân chỉ có gia tộc. Con trai phải tài giỏi, con gái cũng phải xuất sắc. Con cái ông sinh ra, đều phải đem lại lợi ích cho nhà họ Lạc. Ta đã làm như lời ông dạy, cố gắng tạo danh tiếng, để có thể gả cao. Nhưng ta không ngờ... việc muội gả cho Lâm Chi Vận lẽ ra có thể tránh được, muội hoàn toàn có thể lấy một người môn đăng hộ đối, sống dễ thở hơn nhiều.”
Đại bá trước giờ luôn hòa nhã, giỏi che giấu hơn phụ thân ta. Biểu tỷ không nhìn ra bản chất thật của ông ấy.
Trong mắt đại bá, cái gọi là "Lạc gia" luôn lớn hơn bất kỳ cá nhân nào.
Ta nhét cơm vào miệng nàng:
— “Chuyện khổ hay không ai đoán được. Nhưng bây giờ tỷ phải ăn nhiều vào. Cả nhà chỉ có tỷ là thương muội, nhỡ đâu sau này Lâm Chi Vận chẳng ra gì, còn phải nhờ tỷ ra mặt thay muội nữa đấy.”
Biểu tỷ phồng má nhai cơm, ánh mắt dần trở nên kiên nghị.
Ta không biết nàng quyết định điều gì, nhưng ta biết — Lạc Chiêu không phải người dễ bị đ.á.n.h gục.
Nàng tĩnh tâm ở trong phòng, dưỡng sức chuẩn bị lại, còn ta thì đa phần ở Phật đường.
Mẫu thân nhiều lần đến tìm ta, ta khi thì tiếp, khi thì không.
Sự xa cách ấy ngược lại khiến bà càng sốt sắng.
Có lúc một ngày đến hai ba lần, quan tâm chuyện ăn mặc của ta.
Ta không nhịn được, lại nói thẳng:
— “Mẹ à, nếu con là mẹ, con sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-tran/4797942/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.