Trước thái độ và cách hành xử khó hiểu của chị dâu, Heian vẫn giữ được bình tĩnh như đã lường trước tình huống này từ rất lâu. Người bạn ngoại quốc chậm rãi giải thích và nhận lỗi:
“An là bạn em. Bạn ấy được em mời đến đây trông coi đền. Là em tự ý mời bạn đến. Em quên không bàn trước với mẹ và mọi người, đó lỗi của em. Em xin chịu. Chị cứ trách mắng em nhưng đừng xúc phạm bạn của em.”
“Em muốn mời bao nhiêu người đến đây cũng được, trừ những đứa con gái ngoại quốc! Chuyện của cha chưa đủ để cảnh cáo em sao?” Người con gái nóng nảy cực đoan tiếp tục nặng lời mà không hay chính những lí lẽ đó khiến người phụ nữ trung niên đứng bên cạnh lẫn Heian đều bị sốc.
Gương mặt người phụ nữ trung niên chợt tái xanh. Bà loạng choạng suýt ngã nếu Heian không kịp chạy đến dìu đỡ. Và không cần thêm một tác động ngoại lực nào, bà ngồi sụp xuống, hai tay ôm đầu, cố tránh những tạp âm bên ngoài.
“Là lỗi của tôi! Lẽ ra người chết phải là tôi! Làm ơn đừng nói nữa!” Bà đau khổ thống thiết kêu lên. “Làm ơn, đừng nói nữa!”
“Chị vừa lòng chưa? Chị muốn mẹ như vậy đúng không?” Heian hướng đôi mắt rực lửa căm giận nhìn chị dâu, chất vấn.
“Những chuyện này không phải do em rước điềm gở vào đền sao?” Chị ta chỉ vào tôi, lớn tiếng quát hỏi.
“Em đã nói rồi! Bạn em do em mời đến! Chị dựa vào đâu mà nói bạn em là điềm gở? Dựa vào câu chuyện dân gian đó vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-bong-dem/76511/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.