Lâm Hoè Hạ đang chăm chú nghiên cứu cấu trúc mái hiên của toà nhà đối diện.
Đột nhiên nghe được lời cầu hôn của Trình Tê Trạch, suýt nữa thì cô bị sặc nước miếng.
"Khụ, sao tự nhiên lại đề cập đến chuyện này vậy?"
"Chúng ta đã ở bên nhau ba năm rồi, cũng đến lúc ổn định thôi." Trình Tê Trạch cúi xuống nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: "Em không muốn à?"
"Anh đang quyết định vội vàng." Lâm Hoè Hạ ngẩng đầu lên, bình tĩnh nói.
Không trực tiếp trả lời câu hỏi của anh ta.
Trình Tê Trạch nhăn mày lại, mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.
Điều này không giống như trong tưởng tượng của anh ta.
Đáng lẽ cô nên phải vô cùng mừng rỡ vì đã được như ý nguyện mới đúng chứ.
Ít ra cũng phải ngạc nhiên và mong đợi chứ nhỉ?
Nhưng ngược lại cô chỉ bình tĩnh nói rằng anh ta đang quyết định vội vàng.
Trình Tê Trạch thừa nhận, lúc anh ta nói ra câu đó là do nhất thời xúc động muốn bảo vệ cô.
Nhưng anh ta muốn kết hôn không phải là chưa suy nghĩ kĩ. Những lời Sở Thần nói trước đây và còn có những chuyện Vương Quế Phương vừa mới nói, không phải là không có lý do.
Cô cần phải có người bên cạnh, cũng cần phải có một danh phận thật sự.
Hai người bên nhau ba năm cũng đến lúc phải ổn định rồi.
"Em không muốn lấy anh sao?" Mắt Trình Tê Trạch tối sầm, kìm nén cảm xúc hỏi lại lần nữa.
Lâm Hoè Hạ mím môi.
Một lát sau, cô khẽ gật đầu, nói rõ: "Em không nghĩ rằng chúng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bui-bam/858079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.