Nói là uống rượu, thực ra là bước đến tháp rượu, cả hai cùng nâng ly sâm panh.
Mục đích của uống rượu không phải ở rượu, mà là nói chuyện phiếm.
“Bạn cô dâu? Tên họ thế nào?” Hùng Húc lịch sự cong môi.
Lời vừa dứt, điện thoại của Lộc Nghiên vang lên, là Lục Yến.
Cô xin lỗi rồi nhấc điện thoại, giơ trước mặt Hùng Húc, nhận được phản hồi của anh, cô cúi đầu, che microphone lại, chặn tiếng ồn ào xung quanh, “Gì thế?”
Giọng hơi bực.
Lục Yến là dạng khù khờ, đương nhiên là nghe không ra, còn hỏi: “Tớ sợ cậu gây chuyện, đang ở đâu đấy?”
“Ai rảnh gây chuyện, tớ còn cần mặt mũi, có cả đàn anh đàn chị ở đây, quậy rồi tớ chui lỗ nào?” Nãy cô bắt gặp vài người quen cũ, hồi trước quen Trương Ý Trí cũng coi như rêu rao khắp trường, cô biết tỏng ý đồ của Tô Vãn mời cô đến đây.
Theo lời Lục Yến, là con gái thì nhất định sẽ không đi. Nên khi cô nói sẽ đi, tất cả những người biết chuyện năm đó đều sốc rơi răng.
Có trời mới biết, Tô Vãn đã bắn phá điện thoại cô thế nào, sự kiên trì có thể so với lúc giật bồ cô năm đó.
Tâm sự trải lòng, than thở khóc lóc.
Cô ả nói không đến không phải chị em.
Ủa mày thấy chị em nào giật bồ nhau chưa?
Giật bồ tao cũng thôi đi, lại còn đòi diễn người tốt?
Lộc Nghiên cũng phục cái tính khốn nạn của Tô Vãn.
Nếu cô không đến, cảm giác như cô ả không thể nhìn mặt đám bạn học cũ, nên thấy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-doi-mat-dau-goi/220831/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.