“Fuck, tớ nói cậu nghe, con đó đúng là con đĩ mưu mô!” Lục Yến thì thầm vào tai Lộc Nghiên, lông tóc chọc vào cổ cô, vừa nhột vừa hoảng.
Lộc Nghiên chắp tay nhìn người mới tuyên thệ cách đó vài mét, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.
Thật ra cô không nên đến, hoặc phải đến phá banh chỗ này.
Nhưng mà, khi cô đến, không những không làm gì, mà còn ngồi ngay ngắn, thật giống một vị chủ trì đang dự hôn lễ.
Lục Yến thấy cô im lặng lại dùng cùi chỏ đụng vào cô, “Không đập bàn ghế à?”
“Ả mời tớ đến đây, còn có mấy chú bảo vệ ngoài kia, tớ có thể làm gì?” Lộc Nghiên lừ mắt nhìn Lục Yến, “Cậu muốn tớ muối mặt đi về à?”
Đám cưới ngoài trời, có mấy chú bảo vệ đi tuần bên ngoài bãi cỏ, đồng phục đen, găng tay trắng, che đi cái bụng mỡ và ngón tay củ cải, tuy vẻ ngoài hơi có lỗi với tạo hóa, nhưng vẻ mặt họ rất nghiêm túc, không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, mà Lộc Nghiên vừa cầm ly rượu lên, đã có hai chú bảo vệ lặng lẽ tới gần cô vài bước, cô sợ tới mức không dám thở ra, chứ đừng nói đến đòi quậy banh chỗ này.
Lục Yến đang huyên thiên, đôi Kim Đồng Ngọc Nữ trên sân khấu đang trao nhẫn cho nhau, quả nhẫn trứng bồ câu sáng lấp lánh dưới ánh nắng vàng chói chang khiến cô mù cả mắt.
“Chúng nó đeo trứng đà điểu đấy à?”
“Tớ đoán sắp gãy xương tay rồi.”
“Gãy xương thì hơi quá, chắc bị hội chứng ống cổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-doi-mat-dau-goi/220830/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.