Ánh sáng ấm áp tràn vào, thân thể trần trụi ngâm trong nước tắm màu hồng nhạt, ánh lên vẻ mê hoặc cám dỗ.
Hùng Húc nhìn Lộc Nghiên trượt xuống, khuôn mặt xinh đẹp chìm trong nước, mấy giây sau lại gạt nước trồi lên, xuất thủy phù dung (*)? Mỹ nhân ngư?
(*) Xuất Thủy Phù Dung: hoa sen mới nở; đoá hoa mới hé (chỉ dung mạo đẹp đẽ của con gái)
Anh cứng ngắc khó chịu, cô vui vẻ gãi vài cái, lực chả tới đâu, rồi mặc anh sôi trào trong nước.
Hùng Húc kéo Lộc Nghiên qua, đưa hai ngón tay vào trong lỗ hoa trêu chọc, chẳng mấy chốc đã có hiệu quả, anh dán lên môi cô, “Cục cưng giúp tôi.”
“Đừng gọi tôi là cục cưng.” Cô mím môi giả vờ tức giận, nhưng vẫn kiểm soát tốt biểu cảm, không thể hung thật, như thế cô không chơi nổi.
“…” Hùng Húc xoa ngực cô, thở không ra hơi, cúi xuống mút cổ cô, “Thế gọi là gì?”
Đọc Full Tại truyentop.net
“Tôi có tên.”
Lộc Nghiên nói xong cảm giác môi anh dừng lại, “Này! Đừng nói anh không nhớ tên tôi nhé!” Lần này giọng khá to, nghe mùi cáu thật.
“Đâu, tôi đang nghĩ nickname dành riêng cho em.” Anh cựa quậy nhanh hơn, có vẻ thích thú trước sự cáu kỉnh của cô. Tính cô nàng thất thường lắm đây.
“Nói tôi tên gì đã!”
“Lộc Nghiên, Lộc trong mai lộc, Nghiên có chữ Nữ đứng cạnh.” Anh lặp lại một lần, hơi thở quét qua cần cổ dính nước của cô, làm cô ngứa ngáy co rụt cổ lại.
Cô thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hờn dỗi véo nhẹ anh, “Tha cho anh tội chết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-tuong-doi-mat-dau-goi/1116641/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.