8
Đang dạo chơi trên đường phố thì gặp một người…
Lư Vân Minh vòng tay ôm cổ Trần Thiệu một cách thân thiết, mỉm cười nói: "Không ngờ các cậu lại đến Thành Tây chơi đấy. Hay là nể mặt đến nhà tớ ăn bữa cơm nhé?
Trần Thiệu rõ ràng có hơi khó chịu, nhưng nắm đấm không nỡ đánh gương mặt tươi cười. Cậu ấy nhìn tôi, rõ ràng là muốn tôi quyết định.
Tôi nhìn Trần Thiệu rồi lại nhìn Lư Vân Minh: "Vậy có phiền toái không?"
"Không đâu, mẹ tớ đã mua rất nhiều thức ăn để mừng tớ về nhà. Nếu mà mấy cậu không đến giúp đỡ thì tớ thật sự ăn không hết." Lư Vân Minh nhìn chằm chằm tôi, dịu dàng đến khó tin.
Và tôi chắc chắn không thể từ chối được rồi. Tôi gật đầu dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Thiệu.
"Làm phiền cậu vậy."
Cuối cùng, tôi gọi điện thoại cho mẹ, nói bạn học cấp ba ở Thành Tây mời ăn bữa cơm, khó từ chối được.
Mẹ tôi bảo chúng tôi chú ý an toàn, chơi vui vẻ.
Trên đường đến nhà bạn học Lư, Lư Vân Minh chủ động bắt chuyện, còn người thích nhiều chuyện như Trần Thiệu giờ lại câm như hến. Vì phép lịch sự, tôi đành tiếp chuyện với Lư Vân Minh, hai người nói chuyện cũng khá hợp.
Sau khi ăn cơm ở nhà bạn học Lư xong, chúng tôi chuẩn bị ra về. Lư Vân Minh gọi tôi ra ban công một chút.
Tôi giả vờ bình tĩnh nói: "Có chuyện gì vậy?"
Cậu ấy đưa cho tôi một lá thư.
Lư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-tinh-mot-tram-nghin-chu/2811755/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.