Dục vọng chiếm hữu của Tống Lê rất mạnh, từ trước đến nay đều là như vậy.
"Tống Lê." Con ngươi đen nhánh của Hứa Từ nhìn cô: "Anh và em còn chưa chia tay."
Ngữ điệu bình tĩnh của anh như một lưỡi đao sắc bén chui vào trong lòng cô.
Năm 14 tuổi, Tống Lê đã quen biết Hứa Từ từ sớm nhưng mà biết tên của anh, là bởi vì Minh Dư.
Minh Dư là thanh mai trúc mã của cô, quen nhau từ nhà trẻ. Cấp hai không học cùng lớp, sau khi khai giảng cô đã đổi người ngồi cùng bàn, rất thông minh, học cái gì cũng nhanh, thành tích cũng tốt nhưng mà quá lạnh nhạt.
Minh Dư không thích kết bạn với người có tính cách quá buồn, nói mười câu với anh nhưng anh đều không đáp, Tống Lê hỏi người đó là ai.
Khi đó vừa lúc Hứa Từ đi ra từ văn phòng giáo viên, Minh Dư tùy tay chỉ: "Chà, người mặc áo sơ mi trắng kia kìa, nhìn ngang ngược chứ? Tên là Hứa Từ, hạng nhất của niên khóa."
Minh Dư nói anh hờ hững với bất cứ ai, muốn hỏi anh mượn cục tẩy anh đều không cho mượn, Nói là có thói ở sạch cũng chưa bao giờ sẽ đưa đồ của mình cho người khác dùng.
Nhưng mà khi anh ở bên cạnh Tống Lê hoàn toàn không giống vậy.
Cục tẩy của anh là của cô, notebook là của cô, áo khoác là của cô.
Tống Lê thậm chí có thể nhân lúc anh ghé vào trên bàn ngủ, dùng bút note màu đen viết hai chữ "Tống Lê" trên mặt anh.
Bởi vì anh cũng là của cô.
Trước kia không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/buc-thu-tinh-dem-qua/936405/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.