Chồng tôi là người phản ứng mạnh đầu tiên, thấy tôi đứng sững người ở cửa, mắt anh trợn lên, tay nhanh hơn não, anh lập tức đẩy cái Ngọc ra và hét lên:
- Aaaaaaaaaaaaaaa!
Chồng tôi bật dậy như một cái máy rồi đưa tay phủi mạnh quần áo mình, anh làm trong trạng thái hoảng loạn như cảm thấy ghê tởm khi Ngọc chạm vào người mình.
- Ghê quá! Anh bị dị ứng đứa con gái khác ngoài vợ đụng vào người. Cả người mẩn đỏ hết cả lên rồi... aaaaaa....
Tôi vẫn chưa hết giận hai người, nhưng nhìn thấy anh khổ sở gãi người như vậy cũng có chút buồn cười. Tôi liếc nhìn cái Ngọc, thấy gương mặt nó đang shock vì thái độ của anh. Dường như nó cũng cảm thấy cái nhìn sắc lẹm của tôi nên vô thức quay người lại, hai ánh mắt giao nhau, đột nhiên Ngọc trở nên run rẩy đến lạ, đôi môi nó mấp máy nói:
- Chị... chị à... em... em... em không cố ý... em...em là... trượt chân, nên... à đúng rồi... có... có con gián...
Tôi giữ cho sắc mặt và biểu cảm của mình bình thường nhất có thể, không thể mất bình tĩnh trong trường hợp này. Tôi từ tốn đáp:
- Chị không cần biết là em cố ý hay không, nhưng năm nay em đã 18 tuổi đủ tuổi trưởng thành rồi, em sang nhà chị ở thì ăn mặc nó cũng phải gọn gàng ý tứ một chút. Em ăn mặc hớ hênh thế kia sang nhà người khác người ta đánh giá cho đấy. Chị biết là phong cách ăn mặc không thể đánh giá nhân cách của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/2577840/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.