Tôi tự dặn mình là một thằng đàn ông, mà là một thằng đàn ông thì không nên rơi nước mắt trước tình địch của mình. Tôi cố kìm nén lòng mình lại, trái tim bấy giờ đã bị Kiều Anh quăng quật như một miếng giẻ lau. Tôi cố hít vào một hơi thật sâu mà nói:
- Hắn ta cho em nhiều tiền lắm phải không?
- Đúng rồi đấy, còn hơn là loại người 28 tuổi không có nổi một xu dính túi như anh.
Tôi thẫn thờ nhìn Kiều Anh, cô ấy nói xong thì ngay lập tức lo lắng cho vết thương ở miệng của Peter, mặc kệ tôi đứng ở đó, tuyến rơi phủ lên đầu. Trời mùa đông bên nước Pháp giá lạnh, nhưng chẳng thể nào lạnh bằng trái tim tôi lúc này...
Tôi... đã mất cô ấy như thế đấy!
__________________________
Những ngày về sau, tôi điên cuồng học, tôi chỉ biết học ăn và ngủ để quên đi hình bóng của cô ấy trong đầu. Dù rằng có cố quên cô ấy bằng cách không cho mình thời gian ngừng nghỉ thì cô ấy vẫn hiện hữu trong trái tim tôi. Làm sao tôi có thể quên đi những phút giây mặn nồng, những lần hai đứa ở cùng nhau, vượt qua khó khăn gian khổ như thế nào chứ...
Tôi biết mình không hề có tư cách trách móc cô ấy, tất cả là lỗi của tôi... Dù cô ấy có làm điều khiến trái tim tôi đau đớn nhưng tôi vẫn còn yêu cô ấy nhiều lắm. Nếu tôi nghe lời ba mẹ, giàu hơn và kiếm ra nhiều tiền nhiều hơn thì cô ấy đã không phải khổ sở để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bua-nhan-sat-vach/2577717/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.