Khi lên đến trên phòng, Doãn Khiêm gọi lại cho Vương Bắc Thiên: ‘- Chủ tịch, cửa phòng đã bị khoá, tôi có thể phá cửa để đi vào không’
‘- Phá cửa nhanh lên’, Vương Bắc Thiên đáp. Biết tin trợ lý của mình đã đến thì anh nhanh chóng rời khỏi bồn tắm lau sơ lại người rồi mặc quần áo vào
Doãn Khiêm sau khi nhận được lệnh thì nhanh chóng dùng người phá cửa, do là cửa khá chất lượng nên mất một lúc đẩy vào thì cửa mới mở được. Khi vào đến phòng Vương Bắc Thiên đã đi ra và ngồi trên sofa, thấy họ đã vào được anh quay sang nói với Khẩm Lệ Nhu: “Em về phòng mình đi”
Cô nghe thế thì lặng lẽ về phòng, còn vị bác sĩ thì đi đến hỏi: “Chủ tịch Vương đã đỡ hơn chưa”
“Mau làm gì đó để thứ quái quỷ này biến mất cho tôi, nhanh lên”, anh nhíu mày vẻ mặt không vui cất tiếng
“Vâng, vâng”, vị bác sĩ hoảng sợ nhanh chóng lấy từ trong hộp thuốc một cái kiêm tiêm rồi nhanh chóng thực hiện quá trình tiêm thuốc giải cho anh. May mắn là do loại thuốc này khá nhẹ nên sau khi tiêm xong chừng 5 phút là đã khỏi hoàn toàn. Sau khi thực hiện xong nhiệm vụ của mình Doãn Khiêm cùng vị bác sĩ già rời đi. Vương Bắc Thiên cũng đi xuống lầu sau ít phút ngồi mệt mỏi trên sofa. Anh đi xuống lầu gọi người lên dọn mớ hỗn độn trên phòng, đang uống nước thì mẹ anh đi ra, hai người nhìn nhau chẳng nói câu nào. Lần này Vương Bắc Thiên lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bu-dap-cho-em/3596671/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.