Trên đường về nó ôm xiết vòng tay ở eo hắn, cả người dựa vào hắn, đôi chân chậm dãi cùng hắn đạp từng vòng đạp xe.
Hắn bên trên không nói gì chỉ im lặng cùngnó đạp xe chứ không hề suy nghĩ gì về hành động của nó. Đi nửa đường nó nói muốn ăn đồ hắn nấu lên về nhà hắn, chị Hân đi chơi với anh nó nó biết vì nốt hôm nay anh nó cũng phải lên thành phố để học nốt chương trình đại học, bọn anh và nhỏ cũng rủ nhau đi chơi cho hết ngày hôm nay mai bắt đầu vào học vì thế khi về đến nhà vẫn chưa có ai ở nhà. Rắt xe vào nhà nó và hắn ngồi nghỉ 1 chút thì vô phòng bếp.
Nó nói nó muốn hắn nấu cho nó ăn hắn cũng không phản kháng chỉ cung chiều nhéo má nó nói nó đợi ở phòng khách bao giờ xong hắn gọi nhưng nó 1 mực muốn vào xem hay có gì phụ hắn lên hắn cũng chỉ mỉm cười gật đầu nắm tay nó cùng đi vào phòng bếp. Hắn để nó ngồi ở bàn ăn còn mình thì đep tạp dề rồi chăm chú vào làm bếp.
Khuôn mặt góc cạnh chăm chú vào làm bếp thật khiến người ta hâm mộ, dáng người cao, đôi chân dài thẳng tắp, tay áo sắn lên, khuôn mặt chăm chú nhưng lại rất thu hút.... nó không biết từ bao giờ đã cầm điện thoại ra quay lại những cảnh đó, bỗng hắn cảm nhận được gì đó quay lại nhìn nó thì thấy nó đang cầm điện thoại quay lại thì mỉm cười với nó, nụ cười đẹp đến trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886414/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.