Bọn bạn thì tức giận vô cùng, vừa vào đến lớp nhỏ đã lên cơn
- mẹ nó, thằng chó. Nó nghĩ nó là ai chứ? Xin lỗi đéo gì kiểu đó.
- phải đó chả nhẽ lúc đó tao lao đến đập chết mẹ - Dịu hổ báo.
- nhìn cái bản mặt đã thấy sook tiết rồi - Dương.
.........
Cứ vậy bọn bạn bình luộn chửi rủa còn nó thì chỉ im lặng không nói gì, vì đơn giản Nhật không đáng để nó để ý đến.
- tụi bay làu bàu điếc tai quá. Thích thì lên lớp nó mà đánh nói gì ở đây - nó nghe lũ bạn nói nhiều quá mà phát bực.
Thấy vậy bọn bạn im re không hó hé gì nữa, hắn thì cứ nhìn nó từ lúc vào đến giờ, khuôn mặt nó vẫn vậy, chả thấy tức giận hay đau buồn gì cả, vẫn dửng dưng lạnh nhạt với mọi thứ sung quanh. Nó thật mạnh mẽ và rất đặc biệt.
- chán quá.... à hôm nay có tiết toán của ông Bách đấy. Nhưng là tiết cuối, có quậy ổng nữa không? - Thủy đánh lảng.
- có chứ để nghĩ xem.. um.... - nó có vẻ hứng khởi.
- thôi tha cho anh ấy đi - Dịu can.
- ể. Anh ấy cơ đấy? - Thủy chêu.
- đừng chêu tao. Anh ấy là anh Bo của tao đó - Dịu nói mà đỏ mặt.
- oa anh yêu của mày đó hả? Cái anh mà mày đợi 10 năm nay ý hả? Vì cái anh đó mà mày từ chôi không biết bao lần tỏ ti hf của mấy anh xinh dai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bot-lanh-nhat-di-va-lay-anh-nha/2886263/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.