Đôi mắt này.
Được di truyền gen của mẹ.
Lần đầu tiên Lục Mẫn Huyên ra ngoài một mình, thực ra vẫn có phần căng thẳng, cô cố gắng bỏ qua những ánh mắt tò mò xa lạ đó, dựa theo bảng chỉ dẫn tìm được nơi báo danh nhập học.
“Hey, cô gái nhỏ, em là học sinh mới à?”
Sau lưng truyền tới một giọng nói hoạt bát.
Một nam sinh đáng yêu mặc quần áo hoạt hình, trên cổ đeo con rối khủng long bỗng nhiên nhảy ra.
Tóc anh ấy màu trắng, trước trán còn có một dúm tóc mái màu hồng, vàng đan xen.
“A?” Lục Mẫn Huyên giật mình, xác định là một nam sinh, cô mới giật đầu: “Đúng thế.”
“Ồ! Anh là người dẫn đường trong trường học này, em muốn đi đâu, anh có thể đưa em đi.”
Cậu nam sinh diện mạo còn đẹp hơn cả con gái nói xong, sau đó hoạt bát nháy mắt trái một cái, phóng điện về phía cô.
Thực ra căn bản không phải.
Thực ra Đậu Dã Tầm vừa mới ngủ dậy, trong ký túc lại cắt nước cho nên cậu ấy mới phải ra ngoài tìm nơi rửa mặt.
Vừa định về ký túc ngủ tiếp bỗng thấy một cô gái nhỏ xinh đẹp mờ mịt tìm đường.
Lúc này không lên thì đúng là có chút có lỗi với lương tâm của trời đất.
Cách đó không xa còn đang để bàn chải, kem đánh răng và sữa rửa mặt của mình.
“Ừm, em muốn đến chỗ báo danh, như vậy mới có thể biết lớp và phòng học của em.”
Lục Mẫn Huyên nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói.
“Vậy à, đi thôi, anh đưa em đi.” Đậu Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-yeu-nghiet/1745114/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.